Quán INDOCHINA của St.Petersburg


Người Nga và người chủng khác vì lạ mà ăn. Ai chẳng tò mò và mê của lạ. Ăn dần hoá quen. Quen thấy ngon không chịu được lại ăn, vì cái của lạ này không sợ bị trói bởi câu ngạn ngữ" đi đêm có ngày gặp ma" nên lại ăn tiếp. Ăn chứ có làm gì ai mà sợ...


Quán vì thế mà đa chủng tộc, đa ngôn ngữ, nhiều món. Món Việt được ưu tiên hơn cả: cơm, rau muống, cà pháo , sấu chua, mắm tôm, mắm cáy, chanh, ớt,tỏi... Đây là cái bếp di động từ Việt Nam sang vì có cả ...tiết canh vịt cơ mà!


Cường vốn là tiến sỹ toán kinh tế, ở lại và vật lộn với Saint đã quá 20 năm. Bếp lửa chinh chiến quá 10 năm không ngừng nghỉ. Chắc Cường có số điện thoại của 1/10 dân số của các thành phố lớn ở Việt Nam thông qua du lịch, thăm thân và công tác và cũng chừng ấy dân Saint. Cộng đồng người Việt thì khỏi nói rồi. Ai cũng biết KoLia - Cường.


Không có Cường chắc không chết ai nhưng Saint sẽ buồn hơn vì không được trở về ngôi nhà của mình ở nơi xa lạ. Ngôi nhà có ngọn lửa ấm, đỡ khắc khoải vì thiếu món ăn quê mẹ. Được nói tiếng của dân tộc mình. Có thể đề đạt những nhu cầu tưởng chừng hoang tưởng. "Cường ơi có mùi tàu và húng chó không?" . "Có chứ".

Xem bài viết đầy đủ

Comments

Popular posts from this blog

Tự làm mỳ hình chiếc nơ không cần máy

Thưởng thức bánh ngon 3 miền mùa thu

Cùng Linh Tây đón Giáng sinh tại Doha cafe