Những “củ tỏi cô đơn” ở Lý Sơn


Bà Xí và cô con gái nhỏ vẫn đợi chờ ngày ông Đảng trở về từ biển. Ảnh: THANH TUẤN


Bên trong người phụ nữ miền biển gầy ốm, làn da đen sạm luôn thường trực nỗi nhớ chồng da diết. Có những buổi chiều, chị chân trần chạy ra phía biển, rồi ngồi bệt trên cát như đang đợi chồng mình trở về. Ở Lý Sơn, người ta gọi biển cả là biển giả (đi biển đi giả, làm nghề biển giả). “Người ta nói biển giả mà, nghĩa là có khi biển cho chồng mình con tôm con cá để ăn no đủ qua ngày, nhưng đôi khi biển lại cướp lấy tính mạng của chồng mình, anh em mình” – chị Thí tâm sự.


Hơn 3 năm trôi qua, chị Dương Thị Thương (42 tuổi) ở thôn Tây, xã An Hải vẫn không bỏ được thói quen ngồi trên ngọn đồi cao, dõi mắt nhìn xa xăm về phía biển. Chị khóc thút thít, nói: “Đứng ở đây mình nhìn thấy được thuyền của ảnh đang neo đậu dưới kia. Có thứ gì đó cứ thôi thúc mình phải chờ đợi”.


Một tháng dài chờ đợi, bà Xí và cô con gái nhỏ cứ chiều đến lại lang thang dọc bờ biển. Ngôi mộ gió đã xây đắp lên nhưng niềm hy vọng khôn nguôi ngày ông Đảng trở về vẫn cứ day dứt.

Xem bài viết đầy đủ

Comments

Popular posts from this blog

Tự làm mỳ hình chiếc nơ không cần máy

Thưởng thức bánh ngon 3 miền mùa thu

Cùng Linh Tây đón Giáng sinh tại Doha cafe